Khi bão số 11 đổ bộ kéo theo những đợt mưa lớn kéo dài, vùng Hữu Lũng (Lạng Sơn) hứng chịu những trận lũ chưa từng thấy: nước dâng cao hơn mọi năm, nhiều thôn bản ngập sâu, nhà cửa bị cô lập, giao thông bị chia cắt. Trong hoàn cảnh đó, tình làng nghĩa xóm, sự sẻ chia giữa đồng bào và tinh thần xung kích của lực lượng cứu trợ đã trở thành ánh sáng giữa trời mưa gió.
“Tắt lửa tối đèn có nhau”
Ở thôn Đồng Lai, hơn 100 hộ nằm sát núi đá vôi bị cô lập bởi nước, nhiều nơi chỉ có thể tiếp tế bằng xuồng. Bí thư thôn Vy Văn Chỉnh – người đẫm mồ hôi giữa dòng nước – vừa bê thùng nhu yếu phẩm, vừa hỏi thăm tình hình từng hộ dân. Ông không chỉ là cán bộ, mà là người bạn, người anh của bà con trong hoạn nạn.
Lực lượng cứu trợ và sức mạnh cộng đồng
Không chỉ người dân hỗ trợ lẫn nhau, chính quyền địa phương, lực lượng quân đội, đoàn viên thanh niên và các tổ chức thiện nguyện đã nhanh chóng vào cuộc. Họ vận chuyển hàng hóa, nước sạch, bánh mì, mì gói đến tận nơi bị cô lập – có chỗ ngập sâu đến tầng hai – bằng xuồng, thuyền và cả xe tải chuyên dụng.
Tại xã Vân Nham, hơn 1.700 căn nhà bị ảnh hưởng. Nhiều hộ phải sơ tán lên tầng cao, hoặc chuyển tạm lên đồi. Các đoàn cứu trợ liên tục vận chuyển gạo, nước uống và thuốc men, bảo đảm không ai bị bỏ lại phía sau.
Ý nghĩa vĩnh hằng của những hành động nhỏ
Những bữa cơm chung giản dị, những tiếng gọi thân thương giữa dòng nước, những miếng bánh mì ấm tay – tất cả không chỉ là cứu trợ, mà là minh chứng cho sức mạnh của lòng nhân ái Việt Nam.
Dù bão lũ có cuốn trôi mọi thứ, thì tình người vẫn còn đó, vững như mái nhà không bao giờ đổ.



XIN CHÀO
Đọc mà rưng rưng